Thăm làng Julian, California
Bích Xuân
***

Viếng thăm thị trấn Julian California octobre 2014 par bichxuanparis

 ---

Bích Xuân

Từ Paris người viết đáp máy bay đến Los Angeles trong tuần đầu của tháng chín. Vừa bước ra khỏi phi trường thời tiết oi bức nóng, trong khi trời Paris đã lạnh buốt, khí hậu Cali thật lý tưởng. Bắt đầu cho cuộc viễn du những ngày trong nước Mỹ, người viết đã chọn làng Julien, California để thăm viếng. Nhờ cậu em họ là Dũng lái xe đưa đi. Julian là một ngôi làng lịch sử do một người da đen đầu tiên khai thác vàng từ năm 1870. Rất là thú vị cho những ai muốn biết về thị trấn nhỏ bé hiện nay chỉ có hơn 300 dân cư ngụ, người viết cảm thấy rằng mình sẽ rất ưa thích !

Xe lửa đưa du khách thăm viếng khu hầm mỏ Julian California

Julian 60 dặm về phía đông bắc của San Diego, Khoảng một giờ lái xe về phía đông của trung tâm San Diego, tại ngã tư quốc lộ 79 (phía Bắc) và Quốc lộ 78 (phía tây), bạn sẽ tìm thấy Julian. Xe chạy bỗng nghe ù hai tai vì xe đang lên dốc núi cao 4.226 ft (1.288 m),với phong cảnh núi non tuyệt vời và những tảng đá lớn ôm con đường dọc theo con đường. Một trong những khía cạnh tốt nhất của cuộc sống của người dân ở San Diego là những ngày week-end đến thư giản tại Julian này. Du lịch là ngành công nghiệp lớn nhất của Julian, tiếp theo là chăn nuôi gia súc. Thị trấn khai thác vàng lịch sử này được ẩn mình trong rừng cây sồi và cây thông. Năm 1872, có 50 căn nhà, 3 khách sạn, 4 cửa hàng, 2 nhà hàng, 1 ngôi trường và những quán bình dân để phục vụ khoảng 300 thợ mỏ đang làm việc trong khu vực. Nhiều mỏ đá cứng đã được thành lập vào năm 1879 tại khu vực Julian.

Hầm mỏ Julian California

Lái xe qua những ngọn đồi với bò, dê, cừu, ngựa, cảnh đẹp. Xe lên cao càng nóng, nhưng mùa đông Julian nhiệt độ cao và lượng mưa lớn hơn miền nam California. Nó cũng có tuyết vào mùa đông, nhiều nhất trong tháng Ba và có thể xảy ra cuối tháng Tư. Tuyết rơi trung bình hàng năm. Điều này thu hút mọi người từ San Diego, và thành phố ven biển khác, nơi không tuyết tìm đến. Julian là một thị trấn núi cổ kính, một hương vị của các vùng nông thôn, miền núi, lối sống mà chúng ta thường không được tiếp xúc, một cơ hội để trải nghiệm rừng sồi và cây thông và không khí núi tươi.

Tiệm bánh táo ở Julian

Người viết và Dũng, dừng xe vào một tiệm bánh để ăn thử món bánh táo (Apple) đặc biệt ở Julian. Một chiếc bánh táo là một chiếc bánh trái cây, trong đó làm đầy táo, dĩ nhiên là có nhiều loại bánh Táo khác nhau, người viết cảm thấy ngon vì có mùi quế và trong táo. Đặc biệt vào tháng Mười tại Julian rất nhộn nhịp vì táo là một sản phẩm lớn của Julian, được sử dụng để làm bánh táo. Mùa thu trong tháng mười, có Hội Lễ Bánh Táo, 10.000 bánh táo một tuần được nướng, khi khách du lịch đổ về đây thưởng thức.

Vào đến thị trấn Julian có rất nhiều thứ để xem, các đường phố ở thị trấn nhiều đồi núi, rất thú vị để đi bộ xung quanh. Phần buôn bán chủ yếu dọc theo đường dài Main Street. Những người nghỉ hưu chuyển đến Julian mở cửa hàng thủ công, hoặc một số ít thú vị để trở thành cộng đồng của Julien. Vào thị trấn này chỉ đi bộ không thể nào lái xe, ở đây có xe ngựa viếng thăm khoảng mười lăm phút, vì thị trấn rất nhỏ. Nơi đây hoang sơ được bảo tồn độc đáo, trong khi Julian này nằm gần tất cả những điều thú vị ở miền Nam California, nó duy trì một bầu không khí quyến rũ. Đi xem các cửa hàng boutique, thăm các tòa nhà lịch sử mà các doanh nghiệp, ăn tại một trong những nhà hàng (bánh táo, bất cứ ai !), đi xe, xe ngựa, đi xe lửa, thăm các nhà máy rượu vang địa phương, bạn có được những phút giây thư giãn. Thị trấn Julian này đã nhiều lần bị cháy rừng, sau đó được trùng tu lại.

Đến thăm hầm mỏ kéo dài một giờ đi sâu dưới lòng đất, khách có thể xem các vỉa thạch và các thiết bị sử dụng các thợ mỏ, và khách có thể chảo vàng trong máng bên ngoài. Giờ mở cửa 10,00-3,00  chi phí $10 (cấm chụp hình,quay phim).

Khách sạn Robinson trước kia

Khách sạn Robinson ngày nay

 Người phát hiện vàng ở Julian là Coleman, một nô lệ cựu công, đã làm cơn sốt vàng trong khu vực này. Coleman một người chăn gia súc và sống trong khu vực Julian với một người vợ Mỹ da đen. Cách đây 149 năm (2014-1869), trong khi tưới nước tắm con ngựa của mình trong một con suối nhỏ, Coleman nhận thấy những đốm vàng trong suối, vì có kinh nghiệm trong các lĩnh vực vàng, (trước kia Coleman là công nhân thợ thải vàng) ông lấy chảo và bắt đầu di chuyển cát. Coleman một trong những người Mỹ gốc Phi đã đóng góp đáng kể "cơn sốt vàng" tại Julian. Và, một người Mỹ nô lệ gốc Phi tiên phong khác là Albert Robinson, người sáng lập Robinson Hotel. Một điểm chính của đường phố Julian là Robinson Hotel.

Albert và Margaret đến San Diego không lâu, sau khi vàng được phát hiện gần Coleman Creek năm 1869. Albert, một nô lệ được giải phóng tại Missouri, làm việc trên một trang trại địa phương như là nấu ăn. Trong thời gian này Albert gặp Margaret Tull, con gái của Susan Tull.  Albert Robinson, chết 10 tháng 6, 1915. Margaret tiếp tục hoạt động khách sạn cho đến năm 1921, sau đó, cô bán khách sạn cho Martin Jacobs, một kỹ sư khai thác mỏ nổi tiếng. Robinson Hotel được đổi là Julian Hotel sau cơn cháy rừng. Gia đình Jacobs sở hữu khách sạn này cho đến nay. Julian Hotel Hiện được liệt kê trong quốc gia về lịch sử Địa điểm, ở Washington DC, và tiểu bang California.

Để tôn vinh những người Mỹ đen đã định cư ở đây, Julian Hotel, khách sạn liên tục hoạt động lâu đời nhất, không chỉ là một tượng đài sống, vinh hiển sự bùng nổ khai thác mỏ rất lâu, nó còn là giấc mơ trở thành sự thật của một nô lệ cũ.

 Người viết có thời gian để đi lang thang trong ánh nắng hè, khám phá thêm về lịch sử của thị trấn và những người định cư. Đến thăm các thư viện và nói chuyện với các tình nguyện viên tốt trong các cửa hàng mua sắm, và dĩ nhiên, thưởng thức một số chi tiết của bánh Táo nướng ngon của Julian, và cũng không bỏ lỡ dịp may thăm hồ Cuyamaca bên cạnh Julian, h cao 4,600ft tính từ mặt nước biển. Từ thị trấn Juilan, đến hồ khoảng 10 phút lái xe, đường xoắn ôm lấy sườn núi. Hồ Cuyamaca Julian cũng là một nơi tuyệt vời để khám phá nếu bạn có thời gian để đi bộ đường dài, hay cắm trại !

Hồ Cuyamaca

Hồ Cuyamaca hồ nước trong, đẹp, tuyệt vời cho cả gia đình cắm trại, cho thuê thuyền, câu cá ngoạn mục, và đi bộ đường dài picnicing, du khách có thể thuê, mua bất kỳ cần thiết ngư cụ, mồi câu cá và cấp giấy phép tại cửa hàng. Hồ Cuyamaca có chứng khoán cá hồi cả năm, từng thả 38.000 lbs cá hồi hàng năm. Bạn đừng quên uống cà phê buổi sáng trong restaurant của Đức với một sàn lớn nhìn ra hồ ! Và cá nhân người viết, tốt nhất là đem theo thức ăn, nước uống, hơn là ăn trưa trong nhà hàng trong hồ, nếu bạn viếng thăm nơi đây vào ngày trong tuần, vì nhà hàng chỉ có món khoai tây chiên, bánh mì kẹp thịt, hoặc thịt bò chiên...

Được viếng thăm một nơi có dấu tích lịch sử là điều vô cùng sung sướng. Cảm ơn Dũng đã nghỉ việc đưa người viết trong chuyến dã ngoạn hữu ích, tuyệt vời này.

Bích Xuân

Paris 1 December 2014