Một thoáng
Mexico
Bích
Xuân
Video,
hình ảnh và bài viết
Từ Paris tôi đến Long Beach,
California để lên thuyền Carnival Splendor du hành về miền
biển Mexico đầy nắng gió.
Du thuyền khởi hành lúc năm giờ chiều nhưng khách phải có mặt ở bến tàu
một giờ trưa theo qui định. Chúng tôi đậu xe trong parking ở bến tàu
suốt thời gian du lịch, phải trả với giá 15 dollas mỗi ngày, có nơi 20 .
Hành khách sắp hàng chờ làm thủ tục, cuối cùng qua trạm kiểm soát hành
lý, có máy rà người giống như ở phi trường, những hành khách ngoại quốc
xét kỹ hơn.
Trong tàu Carnival Splendor như một
thành phố nhỏ nổi trên biển, đầy đủ các tiện nghi. Chiếc Carnival chứa
3,600 hành khách, và 1,300 nhân viên, kể cả đoàn thủy thủ. Nhân viên
phục vụ đa số là người Ấn Độ, Mễ Tây Cơ, Mã Lai…Trên tàu có 1,503 phòng,
60% phòng có cửa kính nhìn ra biển, nếu chọn loại phòng không có cửa
sổ, rẻ được 200 đô. Phòng trên tầng cao là mắc nhất.
Tàu có dịch
vụ giữ trẻ em, giặt ủi áo quần, bệnh viện và bưu chính. Có nhiều hoạt
động khác như ca, kịch, casino, disco, bar piano, trò chơi, thư viện,
phòng tập thể dục thể thao, phòng tắm hơi, shuffleboard, thể dục nhịp
điệu, chạy bộ, bơi lội, bóng chuyền, bóng bàn, sân golf, massage đá
nóng, châm cứu, chăm sóc da mặt, chương trình giảm cân, làm móng tay,
móng chân và làm tóc…
Mexico dùng quân đội để bảo vệ du khách và những hải cảng có tàu du lịch .
Du
khách chờ lên tàu
Bước lên chiếc du thuyền to lớn, với một cảm giác
khoan khoái, lâng lâng, tôi như bay bổng sau mấy tiếng đồng chờ đợi ở
bến tàu chờ đợi.
Tàu ra giữa biển, hành khách ùa ra boong tàu hưởng
cảnh trời nước bao la mênh mông xanh biếc. Chiếc tàu màu trắng với ống
khói có ba màu đỏ, trắng, xanh, nổi bật trên nền xanh của biển.
Carnival Splendor là chiếc du thuyền lớn nhất của hãng Carnival Cruise
Lines (CCL), ra đời năm 2008. Mỗi năm vận chuyển 3 triệu hành khách trên
toàn thế giới. Hãng Carnival Cruise Lines hoạt động tại Anh, Đức Ý,
Pháp, Tây Ban Nha và Úc.
Carnival
Splendor
Trong tàu Carnival Splendor như một
thành phố nhỏ nổi trên biển, đầy đủ các tiện nghi. Chiếc Carnival chứa
3,600 hành khách, và 1,300 nhân viên, kể cả đoàn thủy thủ. Nhân viên
phục vụ đa số là người Ấn Độ, Mễ Tây Cơ, Mã Lai…Trên tàu có 1,503 phòng,
60% phòng có cửa kính nhìn ra biển, nếu chọn loại phòng không có cửa
sổ, rẻ được 200 đô. Phòng trên tầng cao là mắc nhất.
Tàu có cả dịch vụ giữ trẻ em, giặt ủi
áo quần,
bệnh viện và dịch vụ bưu chính.
Có nhiều hoạt động khác như ca, kịch, casino,
disco, bar
piano, trò chơi, thư
viện, phòng tập thể dục thể thao, phòng tắm hơi,
shuffleboard, thể dục nhịp
điệu, chạy bộ, bơi lội, bóng chuyền, bóng
bàn,
sân golf, massage đá nóng,
châm
cứu, chăm sóc da mặt, chương trình giảm
cân,
làm móng tay, móng chân
và làm
tóc…
Bích Xuân
trên boong tàu Carnival
Splendor
Tàu to
lớn và an toàn ít ai
nghĩ rằng
có lúc đã xảy ra tai nạn.
Cũng
chính chiếc Carnival này, người bạn đi về kể lại
trong
nỗi sợ hãi kinh hoàng
khi tàu bị nạn trong bốn ngày do mất điện. Số
là
tàu rời bến được một ngày, qua
đến 6 giờ sáng hôm sau hành
khách đang ngủ
bỗng thức giấc vì tràn đầy mùi
khói
từ trong phòng động cơ lan ra sau một tiếng nổ lớn.
Tàu
bị cúp điện, không có
điều hoà nhiệt độ, các nhà vệ sinh
không
dùng được, tê liệt hoàn
toàn. Trực
thăng từ hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan phải
chở
thức ăn tới tiếp tế. Đêm,
hành khách ngủ ngoài boong.
Tàu trôi
ngoài khơi bờ biển Thái Bình Dương của
Mexico, với 3,299 hành khách cùng với
1,300
đoàn thủy thủ và nhân viên
phục vụ. Sau
đó tàu được Hải
quân Hoa Kỳ hộ tống trong 2 ngày mới về
đến San Diego. Cuối
cùng, tất cả đều trở về đất liền sau bốn
ngày du lịch trong… địa
ngục. Kinh nghiệm, nếu có đi du lịch bằng tàu,
bạn nên chọn phòng ở trên tầng
cao, tàu lớn có đến tầng thứ 12. Sau hai
tháng sửa chữa, con tàu Carnival hoạt
động trở lại bình thường. Bây
giờ, xin trở lại chuyến đi chơi ở Mexico.
Bãi
biển Puerto Valarta Mexico
Ba thắng cảnh ở Mexico tôi được xem qua là những
phố cổ, nhưng có cuộc sống về đêm khá
sôi động. Puerto
Vallarta Old Town là điển hình
của thành phố xưa của Mexico. Tại đây, trong 12
ngày liên tục của tháng 12 mỗi
năm, đều có kỷ niệm Đức Mẹ Guadalup, có
các trò giải trí vui chơi
và ăn uống
với các thực phẩm tốt nhất.
Tiếp theo
là viếng thăm thị xã Malpica.
Làng
này có 1,000 dân cư với những
ngôi
nhà cũ kỹ đơn sơ có từ năm 1555. Người
dân ở
đây rất thích những màu sắc rực
rỡ, nên phía trước nhà ở họ
thích tô
màu, có nhà sơn màu cam,
có
nhà màu xanh
da trời, có nhà màu tím..
Thị
xã Malpica
Phố nhỏ, “đi
dăm phút đã về chốn
cũ”. Du
khách đi lang
thang chung quanh một cuộc là xong cuộc
thăm viếng. Du khách
khác tò mò muốn ăn thử bánh mì trong khu vực
này, nên sắp hàng đợi đến phiên mình, nhưng phải đi ngang qua một phòng khách
để ra phía sau. Vài em bé ngồi xem
truyền hình, không quan tâm khi thấy du
khách đi ngang qua. Lò bánh
mì bằng
gạch và xi măng trắng, với một cánh cửa kim loại
bị rỉ sét. khách vừa ăn vừa đi với bánh mì
nóng
giòn, dưới nắng bên
hàng cây xương rồng, để đến thăm nơi sản
xuất gạch bằng tay, và các cửa hàng
bán tạp hóa...
Tiệm
bán bánh mì
Thôn
làng và cảnh thiên nhiên ở
Mexico có vẻ hấp dẫn, nên du khách tiếp tục viếng
thăm cảnh hoang dã đó là vùng Copala. Xe
chạy quanh
co qua
các sườn núi, làng thôn
và dừng
lại dưới chân đồi . Du khách theo lối quanh
co đi
sâu vào bên trong làng.
Đường đi lát gạch, có nơi đất cát,
có
khúc đường dốc. Mặt trời chói chang, mồ
hôi đầy trán. Những con chim non trên
ngọn đồi
Copala, nằm trong ổ kêu chim
chíp giữa trưa hè như chào
đón khách
đi ngang qua. Thời gian như
đứng im trên những con đường nhỏ cổ
kính,
với các ngôi nhà mái đỏ
nép mình bên sườn đồi, được sơn
màu sắc rực
rỡ yên lặng dưới bóng mát của
núi
rừng. Thỉnh thoảng, gặp những người Mỹ, họ chọn nơi yên tĩnh
này để nghỉ ngơi
lúc về hưu. Vài chú bé
chào mời
khách mua các miếng gỗ khắc thô sơ
hình
ngôi
nhà với con lừa giá 2 dollas. Nơi
khác, trên
khúc đường đá sỏi một em bé mời
khách ngồi lên lưng lừa (taxi) để em dắt đi dạo.
Khách thấy mặt em thật thà,
cho tiền nhưng không ai dùng lừa của em cả. Copala
chỉ
có 600 cư dân, ai nhìn
cũng hiền lành thân thiện.
Taxi lừa
Copala
có từ năm 1565. Nhà cửa
nơi đây được làm bằng đá và
bùn,
mái nhà bằng lá cỏ và
thông
khô, tường gạch
màu cam đỏ. Xưa kia
ở đây là nơi khai
thác vàng.
Làng tồn tại lâu đời và có
tập quán
riêng về hôn nhân. Chú rể chọn
vợ cùng
với gia đình, và họ thực hiện viếng thăm
cô dâu bốn buổi sáng thứ Tư
liên tiếp, mang
quà tặng truyền thống và thương
lượng mức giá bởi người lớn tuổi đại diện chú rể.
Trong
lần thăm viếng thứ tư,
nếu đồng ý và thanh toán xong việc
giá cả,
cặp đôi này được coi là đã
kết hôn.
Sau một thời gian ngắn chú rể ở nhà cô
dâu,
là đến phiên cô dâu về ở
bên gia
đình chú rể. Sau vài năm vợ chồng mới
làm
một đám cưới tại nhà thờ công
giáo.
Người đàn bà ly dị hay góa chồng phải
trả một số
tiền trước cho người chồng sắp
cưới, nếu tái hôn.
Chúng
tôi từ giã làng
quê Copala, với
chút buồn mang về, có lẽ lây từ
thân phận
người phụ nữ ở một nơi còn chậm tiến này.